Sunday 23 December 2012

CÔN ĐẢO (2) : KHU PHỐ CỔ

    Rời cầu tàu 914 bi thảm, tôi chạy xe trên những con đường vắng rợp bóng cây. Ở hòn đảo này cây bàng là cây vua. Ở đâu cũng thấy bàng tỏa bóng mát rượi với tán lá dầy xanh thẫm. Từ cây bàng người ta lấy hạt rang lên bán thành một đặc sản mà ai đến đây cũng phải nhấm nháp.


Tưởng tượng chiều cuối tuần mà nắm tay ai đi dung dăng dung dẻ trên nhưng con đường này chắc hẳn là thích lắm. Phải lên kế hoạch dắt người yêu ra đây một chuyến.



Bây giờ chắc các bạn đã hình dung ra những con đường rợp bóng bàng lừng danh của Côn Đảo. Bây giờ hãy ngắm lá bàng chút nha. Có ai đã từng nhặt lá bàng chưa ?


Ngay đối diện cầu tàu là Dinh Chúa Đảo, xưa kia là nơi ở của viên chức cai quản Côn Đảo, giờ đây là một bảo tàng. 
Lối xưa là đây, biết bao thăng trầm đã đi qua cái cầu thang cũ kỹ này ?





Bước chân khỏi nhưng bậc thang nặng nề trước mặt tôi là một khu vườn, cỏ mọc hoang dại lung linh đu đưa dưới ánh nắng xua tan đi phần nào cái u ám của ngục tù và quyền thế.


Bóng nắng xiên qua tàng cây, một con chim sẻ cất tiếng hót lẻ loi giữa trưa vắng như nhắn nhủ ai điều gì.


Tôi lại tiếp tục lượn lờ dọc theo những con đường nhỏ bé vắng vẻ và đột nhiên trước mắt tôi hiện lên một góc phố lạ lùng. Quang cảnh nơi đây toát ra một màu vàng xưa cũ kéo người ta trội tuột về một quá khứ xa xăm. 




 Những tia nắng lọt qua khe tường soi bóng hàng cổ thụ.



Nơi góc đường, một cái bốt gác nhỏ án ngữ quan sát người qua kẻ lại.




Những bức tường đá nặng nề giam hãm những thân phận tù đày trăm năm.


Tầng tầng lớp lớp rêu xanh rì mọc chen chúc trên những bức tường tróc vôi loang lổ, những khung cửa hắt chút ánh sáng của đời  xuyên qua những song sắt lờ mờ soi rọi những thân phận.




Buổi trưa tĩnh lặng đột nhiên bị phá vỡ bởi tiếng nổ lụp bụp giòn giã của một chiếc xe gắn máy, hiện tại lại trở về trẻ trung và tưng bừng sức sống.



Em bé vẫn nắm tay mẹ hồn nhiên vẫy tay chào anh khách lạ.


Và rồi  thì hoa cũng vẫn nở trên thành lũy đầy kẽm gai và mảnh chai sắc nhọn.





















Saturday 22 December 2012

CÔN ĐẢO (1) : CẦU TÀU 914

Côn Đảo hay Poulo Condor vốn lừng danh với ngục tù và chết chóc, nhưng nếu tạm gác lại những đau thương mất mát ấy thì nơi đây quả là một địa điểm du lịch thú vị.
Hòn đảo nhỏ nhắn rợp bóng bàng già ấy sẽ làm ta thích thú, mời bạn cùng đi thăm đảo cùng tôi nhé.

Sau giấc ngủ trưa tôi lững thững khoác ba lô đi thuê một chiếc xe máy với gia 80K cho cả buổi chiều. Chỉ có một con đường duy nhất chạy dọc biển nên không sợ lạc, ăn thua là bạn sẽ quyết định chọn hướng nào kể từ trung tâm thị trấn. Theo lời khuyên của anh bạn trẻ cho thuê xe, tôi chọn hướng đi bãi Đầm Trầu  nghĩa là  về phía sân bay Cỏ Ống.

Dọc con đường Tôn Đức Thắng rợp mát bóng bàng là cây cầu tàu lừng danh : CẦU TÀU 914





Nó nằm đây lăng lẽ từ đời nào mặc cho sóng vỗ miên man cùng ba

Wednesday 19 December 2012

Du lịch Thái Lan : thèm quá !

Cứ mỗi lần từ Thái Lan về lại VN là tôi lại thấy buồn và hận ! 
Chỉ cần liếc qua 'tình hình' ở sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất và Suvarnabhumi là rõ.

TSN : lèo tèo, thưa thớt dăm ba chiếc máy bay.
Bangkok : máy bay đậu  sắp hàng sắp lớp như đi trẩy hội. 


Và nhìn khu đóng dấu nhập cảnh của Thái ta mới thực sự 'choáng', bất cứ giờ nào cũng có đầy người sắp hàng rồng rắn, zigzag nhích từng bước đến bàn các quầy kiểm tra passport.


Theo tôi ước tính thì tại thời điểm tôi đang chờ nhập cảnh thì có khoảng hơn 500 người đang cùng chờ đợi.