Sunday 23 December 2012

CÔN ĐẢO (2) : KHU PHỐ CỔ

    Rời cầu tàu 914 bi thảm, tôi chạy xe trên những con đường vắng rợp bóng cây. Ở hòn đảo này cây bàng là cây vua. Ở đâu cũng thấy bàng tỏa bóng mát rượi với tán lá dầy xanh thẫm. Từ cây bàng người ta lấy hạt rang lên bán thành một đặc sản mà ai đến đây cũng phải nhấm nháp.


Tưởng tượng chiều cuối tuần mà nắm tay ai đi dung dăng dung dẻ trên nhưng con đường này chắc hẳn là thích lắm. Phải lên kế hoạch dắt người yêu ra đây một chuyến.



Bây giờ chắc các bạn đã hình dung ra những con đường rợp bóng bàng lừng danh của Côn Đảo. Bây giờ hãy ngắm lá bàng chút nha. Có ai đã từng nhặt lá bàng chưa ?


Ngay đối diện cầu tàu là Dinh Chúa Đảo, xưa kia là nơi ở của viên chức cai quản Côn Đảo, giờ đây là một bảo tàng. 
Lối xưa là đây, biết bao thăng trầm đã đi qua cái cầu thang cũ kỹ này ?





Bước chân khỏi nhưng bậc thang nặng nề trước mặt tôi là một khu vườn, cỏ mọc hoang dại lung linh đu đưa dưới ánh nắng xua tan đi phần nào cái u ám của ngục tù và quyền thế.


Bóng nắng xiên qua tàng cây, một con chim sẻ cất tiếng hót lẻ loi giữa trưa vắng như nhắn nhủ ai điều gì.


Tôi lại tiếp tục lượn lờ dọc theo những con đường nhỏ bé vắng vẻ và đột nhiên trước mắt tôi hiện lên một góc phố lạ lùng. Quang cảnh nơi đây toát ra một màu vàng xưa cũ kéo người ta trội tuột về một quá khứ xa xăm. 




 Những tia nắng lọt qua khe tường soi bóng hàng cổ thụ.



Nơi góc đường, một cái bốt gác nhỏ án ngữ quan sát người qua kẻ lại.




Những bức tường đá nặng nề giam hãm những thân phận tù đày trăm năm.


Tầng tầng lớp lớp rêu xanh rì mọc chen chúc trên những bức tường tróc vôi loang lổ, những khung cửa hắt chút ánh sáng của đời  xuyên qua những song sắt lờ mờ soi rọi những thân phận.




Buổi trưa tĩnh lặng đột nhiên bị phá vỡ bởi tiếng nổ lụp bụp giòn giã của một chiếc xe gắn máy, hiện tại lại trở về trẻ trung và tưng bừng sức sống.



Em bé vẫn nắm tay mẹ hồn nhiên vẫy tay chào anh khách lạ.


Và rồi  thì hoa cũng vẫn nở trên thành lũy đầy kẽm gai và mảnh chai sắc nhọn.





















Saturday 22 December 2012

CÔN ĐẢO (1) : CẦU TÀU 914

Côn Đảo hay Poulo Condor vốn lừng danh với ngục tù và chết chóc, nhưng nếu tạm gác lại những đau thương mất mát ấy thì nơi đây quả là một địa điểm du lịch thú vị.
Hòn đảo nhỏ nhắn rợp bóng bàng già ấy sẽ làm ta thích thú, mời bạn cùng đi thăm đảo cùng tôi nhé.

Sau giấc ngủ trưa tôi lững thững khoác ba lô đi thuê một chiếc xe máy với gia 80K cho cả buổi chiều. Chỉ có một con đường duy nhất chạy dọc biển nên không sợ lạc, ăn thua là bạn sẽ quyết định chọn hướng nào kể từ trung tâm thị trấn. Theo lời khuyên của anh bạn trẻ cho thuê xe, tôi chọn hướng đi bãi Đầm Trầu  nghĩa là  về phía sân bay Cỏ Ống.

Dọc con đường Tôn Đức Thắng rợp mát bóng bàng là cây cầu tàu lừng danh : CẦU TÀU 914





Nó nằm đây lăng lẽ từ đời nào mặc cho sóng vỗ miên man cùng ba

Wednesday 19 December 2012

Du lịch Thái Lan : thèm quá !

Cứ mỗi lần từ Thái Lan về lại VN là tôi lại thấy buồn và hận ! 
Chỉ cần liếc qua 'tình hình' ở sân bay quốc tế Tân Sơn Nhất và Suvarnabhumi là rõ.

TSN : lèo tèo, thưa thớt dăm ba chiếc máy bay.
Bangkok : máy bay đậu  sắp hàng sắp lớp như đi trẩy hội. 


Và nhìn khu đóng dấu nhập cảnh của Thái ta mới thực sự 'choáng', bất cứ giờ nào cũng có đầy người sắp hàng rồng rắn, zigzag nhích từng bước đến bàn các quầy kiểm tra passport.


Theo tôi ước tính thì tại thời điểm tôi đang chờ nhập cảnh thì có khoảng hơn 500 người đang cùng chờ đợi.

Thursday 29 November 2012

XA RỒI MỘT MÙA THU


    

Tôi lấy điện thoại ra và bắt đầu bấm số 0904567XXX . Hàng số thân quen mà biết bao lần tôi đã nhập số nhưng lại ngại ngần chả gọi. Nhưng hôm nay tôi phải gọi, ngay bây giờ. 
    Tiếng một người con gái vang lên : 
- “ Alô !”. “ Anh đây!” . 
Tôi sợ nhất là nghe câu hỏi : “ Anh là ai ?”.  
Nhưng may quá nàng nói ngay : “Ôi anh đấy hả ? Anh có khoẻ không ? Có chuyện gì không anh  ?” . 
- “ Chả có gì ! Anhnhớ em và anh đang ở HN đây. Anh ghé qua em nhé  ?”.
-  “ Vâng ! Em chờ anh ạ.”. 

Tuesday 27 November 2012

CHIẾC ÁO KHÔNG LÀM NÊN THẦY TU

     Tại quầy check in làm thủ tục lên 'tầu bay' ở sân bay Nội Bài, tôi đứng xếp hàng sau một trung niên mặc áo đỏ. Phía sau tôi không có ai. Tôi đứng chờ nhìn quanh nhìn quẩn ngắm các cô nhân viên xinh đẹp da trắng mắt đen thui.

Saturday 17 November 2012

CÁ HỒI TẨM GIA VỊ NƯỚNG

Nguyên liệu :

1- Một miếng cá hồi (salmon) : nhớ mua thứ mới vớt lên được từ Alaska hay Na Uy nha. :)


Giỡn chút chơi chứ miếng này tui để freezer hơn hai tháng rồi đó, mém quá date. Hàng dạt nên bữa nay tui mới phải ra tay thanh toán đó.

Tại sao tôi đi nhà thờ ?

Đối diện phòng mạch của tôi là một giáo đường tên là Nhà Thờ Hòa Hưng hay còn gọi là nhà thờ Thánh Tâm. Mỗi ngày tôi từ nhà chạy ra phòng mạch để làm việc từ 17g30 đến 19g30, tôi cũng lười lắm, làm mà cứ lo nhìn đồng hồ xem đã đến giờ về chưa ?! Phòng mạch cũng không đông khách lắm, nếu không muốn nói thẳng ra là ế ẩm !!!! Thế nên khoảng 19h là tôi chuồn đi ăn cơm, ăn xong nếu không có khách thì tôi tà tà thả bộ qua nhà thờ.

Tôi không phải là người theo đao Thiên Chúa nhưng tôi cũng rất thích qua nhà thờ !!!!

Lý do đầu tiên là nhà thờ thường là một nơi rất đep. Thánh đường nào cũng có mái vòm cao vút thấu trời xanh, những ô cửa sổ gắn  kính màu xanh đỏ rực rỡ, đèn đóm chói lòa và nếu may mắn bạn sẽ nghe tiếng organ du dương hòa vài bản thánh ca. Bao giờ tôi cũng đi một vòng ngoài sân, dừng lại trước tượng Đức Mẹ một chút rồi đi vào gian nhà thờ chính.


Lý do thứ hai để đi nhà thờ là tôi thấy chúa Jesus và Đức Mẹ Maria là hai người rất đẹp. Mà tôi thì rất thích người đẹp. Đức Chúa Trời có thân hình rất cân đối, không bị béo phì và lại có hàm râu quai nón trông rất là men li. 


Con Đức Mẹ Maria thì khuôn mặt tráo xoan thon thả toát ra một vẻ đẹp thánh thiện. Da lại trắng nữa chứ.

Thỉnh thoảng tôi lại ngồi xuống hàng ghế trước tượng Đức Mẹ và vừa nhìn ngắm người tôi vừa suy nghĩ vẩn vơ. Hôm nay tự nhiên tôi nhận thấy người ta tạc hai bàn tay của Mẹ to quá, không cân xứng với thân hình !!!! Không biết do cố ý  hay vô tình. Từ đó tôi liên tưởng đến tính cách của dân tộc tôi : xuề xòa, dễ dãi, không bao giờ đạt đến mức hoàn hảo cả ! 


Tôi chỉ ngồi nghĩ ngợi thế thôi và chẳng cầu nguyện gì cả. 
Cách nay vài chục năm, tôi đã từng tha thiết cầu nguyện đêm ngày sao cho tôi gặp lại người tôi yêu nhưng chắc tôi là tên ngoại đạo nên tất cả khấn cầu chỉ rơi vào vô vọng.

 Lời nguyện mình Chúa có nghe không
Sao bây giờ mình hoài xa vắng
Bao nhiêu đêm Chúa xuống dương gian
Bấy nhiêu lần anh nhớ người yêu" 




Sau khi ngồi chiêm ngưỡng Đức Mẹ, tôi lại đi về phía thánh đường, tôi khẽ cúi đầu chào Chúa Jesus rồi lại lững thững về lại nhà 


SG, Nov 2012
(hâm nóng cái blog một chút )

PS : chỉ là tâm sự riêng, không có ý báng bổ gì đâu nha bà con. 
Hình ảnh do tôi chụp bằng cell phone đó



Monday 15 October 2012

THƯỞNG THỨC MẮT CÁ NGỪ ĐẠI DƯƠNG TẠI TUY HÒA


Trong chuyến công tác tại Tuy Hòa, khi được mời ăn món ‘mắt cá ngừ’ tôi cũng hơi ngần ngại một phần vì nghe tên hơi rờn rợn , phần khác là tôi cũng không thích ăn cá biển lắm.

Bạn đưa tôi đến quán Bà Tám, đó chỉ là một căn nhà nhỏ và bàn ghế được kê ngay ngoài sân (cũng là lề đường).

Vì món mắt cá ngừ phải chuẩn bị hơi lâu nên chúng tôi kêu cá ngừ wasabi và 1 đĩa xào.


Cá ngừ đại dương bắt từ lòng biển sâu được đưa về khi còn tươi, xắt từng lát mỏng để ăn sống với mù tạc.

Tuesday 2 October 2012

VŨNG TÀU - NHU74NGHI2NH ẢNH RẤT THẬT


Buổi sáng sớm, anh mặt trời vui vẻ ban phát một thứ ánh sáng nửa vàng nửa hồng vui vẻ nhảy nhót theo từng con sóng. Mây lãng đãng trôi lang thang đây đó. Từ các nẻo đường của thành phố biển, từng dòng người lũ lượt kép nhau ra bãi biển.
Trên bãi biển không phải là bãi cát vàng mịn màng mà là vô vàn hộp giấy xốp, bao nylon, thức ăn gặm dở ... Và trong không khí phảng phất mùi tanh tưởi của những thứ vỏ cua vỏ ghẹ mà con người còn bỏ lại sau bữa nhậu chiều hôm qua.

GÀNH ĐÁ DĨA



INBOXMARKETPLACEMEDIA LOCKERMY SITE
SEARCH
Sponsored Links
8 CommentsChronological   Reverse   Threaded

truonghoanluyen72 wrote on Aug 9
Những mảng màu rực rỡ. Bái phục.

zipposgvn wrote on Aug 9

Gành đá đĩa này lạ mắt và cũng độc đáo quá há.

haphan52 wrote on Aug 9
Dù Phú Yên với chị chẳng xa lạ gì nhưng mãi giờ mới ngắm được Gành đá này... lạ ghê.

huynhtran wrote on Aug 9
Viết không dấu đọc muốn trẹo lưỡi luôn á! Andro à!

nguoiphobien09 wrote on Aug 9
Hình đẹp nhờ mấy em mặc váy đỏ

susumisa wrote on Aug 9
hihihi
đúng như chị Bống nói
nhờ có váy đỏ, váy hồng.....
:)

andropause wrote on Aug 10
OMG Cai nay post de test ben blogspot ! No tu chay qua day !!!!

catmymy wrote on Aug 10
Em thích mấy tấm chụp mấy cô gái quá !

Thích nhất tấm thứ 2 từ dưới đếm lên , váy trắng của cô gái bay lên và cô lấy tay ngăn lại , tuyệt !

Và tấm cuối cũng cũng dễ thương vô cùng !
Add a Comment
     

Viewing History

Viewed 27 times by 20 people, latest on Aug 27
Viewing History
View This Page as Another User