Sunday 2 September 2012

Buôn Ako D'Hong


Nếu bạn tưởng tượng Buôn Ma Thuột (BMT) là một thành phố be bé xinh xinh, với những con đường nhỏ uốn lượn giữa đồi núi chập chùng thì bạn đã lầm to ! Giờ đây những từ như Buồn Muôn Thưở hay Bụi Mù Trời đã chìm vào dĩ vãng. BMT vươn mình lớn dậy như một chàng trai vạm vỡ với nhưng con đường 6 làn xe, với những phố xá chen chúc những cửa hàng, với nhà hàng, khách sạn, quán cafe rộng lớn giống y như môt đô thị lớn ở miền xuôi. 
Đường phố ở đây tráng nhựa láng o chứ không đầy ổ gà, lô cốt như ở TP HCM của tôi. Tôi bật cười khi nghĩ đến những lúc xe chạy giữa phố mà dằn xóc nẩy bắn cả người, tôi bực mình rủa :" Mẹ kiếp ! Thành phố gì mà đường xá y như đang ở tỉnh lẻ !" . Bây giờ phải nói ngược lại : " Mẹ kiếp ! Đường xá gì mà như ở TP HCM !" mới chính xác ! Theo tôi tình trạng giao thông và đường xá ở nơi tôi ở là một nỗi ô nhục lớn cho chính quyền của thành phố. 
Nếu bạn tưởng tượng BMT đầy nhữngchàng trai đóng khố hay những cô gái đeo gùi mặc xà rông thì bạn cũng lầm nốt. Đồng bào dân tộc bây giờ cũng ăn mặc y hệt như người kinh - quần tây hay jean, áo thung hay chemise. Điểm khác biệt so với TP HCM là rất hiếm người mặc short. Trong thời gian ở đây, hình như chỉ có tôi mặc short ra đường. 
Tóm lại nếu loanh quanh ở "phố" thì chả thấy gì hay ho cả ! Một vài bạn cùng đoàn đã yêu cầu đổi vé máy bay về sớm !!! Nhưng mà vui hay không là do ở mình thôi. Chuyến đi nào tôi cũng thấy thích thú các bạn ạ !

Chúng tôi đến BMT sau 45 phút đi máy bay. Máy bay nhỏ động cơ kêu ù ù, bay tà tà chốc lát là đến nơi.
Từ trên cao nhìn xuống bạn  sẽ thấy những nông trường cafe bạt ngàn.

Đến nơi rồi . Anh bạn tôi có vẻ  phấn khởi .

Trưa đến chúng tôi đi ăn trưa và thăm một cái buôn rất đặc biệt, đó là buôn Ako Dhong - nghĩa là con suối đầu nguồn. Nhưng nay làm gì còn sông với suối, mà nên gọi là quán nhậu đầu làng thì đúng hơn vì tọa lạc sừng sững ngay đầu buôn là nhà hàng Yang Sinh do cô H'Linh làm chủ.

Đường vào buôn trải nhựa thẳng băng. Nhà cửa khang trang, trước nhà đều trồng hoa nên trông rất dễ thương.  






Vào giờ này cả buôn kéo nhau đi làm chưa về nên nhà nào cũng vắng . Một  chàng trai đang ngủ trưa.

 Một phụ nữ đang phoi tã.  

A đây rồi ! Một sơn nữ đang đi ra . Chắc chuẩn bị lên phố đây. 

Giỡn thôi, chứ đây là cô H'Oanh Êban làm tiếp viên ở nhà hàng Yang Sinh bị Andro dụ dỗ vô buôn chơi .


Dễ thương không ?  


Nhiều khi trái tim mình muốn nói gì đó nhưng mà ngại quá !!! Làng chàng hoài coi chừng dính luôn. Thôi quay ra chụp phong cảnh cho nó lành ! 
Bạn ngắm thử hình dưới đây nhé !
Phối hợp màu sắc quá đẹp !

 
À ! Suýt nữa thì quên. Hiện nay bà con đồng bào không ở nhà rông dài nữa mà trong một khu đất co khi có hai loại nhà - nhà sàn và nhà gạch. Họ ở cả hai nơi. Nhà gạch tiện nghi hơn nhưng nhà sàn làm nguôi ngoai nỗi nhớ về tấp quán ngàn đời. Nhà xây đẹp ha . Trông cũng hơi mang dáng dấp nhà sàn.



Đến giờ về rồi !
Tạm biệt buôn Ako D'hong, tạm biệt những ngôi nhà sàn xinh đẹp.
Tạm biệt em Ê Đê xinh tươi  !
Hãy ngon giấc và đừng mơ ước quá nhiều !!!!

Buôn Ma Thuột 8/2011



2 comments:

  1. Thích entry này của anh quá. Anh đi toàn là mấy chổ độc không. Mấy cái nhà sàn thiệt đẹp, cô H'Oanh xinh ghê. Cuộc sống ở thôn yên bình quá. Mà người dân ở đó làm gì để sống hả anh?

    ReplyDelete
  2. Cái buôn này là buôn để demo phục vụ du lịch ! Chứ buôn làng thiêt thì nghèo hơn ! Mấy cô này xinh tươi là do làm waitress trong nhà hàng em ạ ! Cám ơn em đã ghé thăm. Qua đây heo hút quá !

    ReplyDelete