Cuộc đời cũng nghiệt ngã, chả ai muốn làm đĩ nhưng lỡ sinh ra trong một gia đình nghèo khó, sa chân vào hang ổ của bọn buôn người và thế là suốt đời cắn răng chịu đựng bao nỗi nhục nhằn. Còn ai sung sướng sinh ra trong gia đình tử tế, ăn học thành tài thì gọi là người đàng hoàng. Mà có chắc là tay ai cũng sạch không ? Không có cái này sao có cái kia ? Không có điếm sao có gái nhà lành và ngược lại ! Ai mà muốn làm đĩ.
Đang nghĩ vẩn vơ, Kevin cảm thấy Vanida khẽ cựa mình, nàng từ từ mở mắt và ngồi dậy. Nàng nói :
- Mặc dù còn sớm nhưng em xin phép về nhà.
Nàng muốn về thì mình cũng chả nên níu kéo làm chi.
- Ừ thôi em về nha ! Tối nay anh ra bar kiếm em.
- Ô ! Hôm nay là ngày nghỉ anh ơi. Em sẽ không "đi làm".
- Thì cho anh số phone anh rủ em đi chơi.
- Không được anh ơi. Hôm nay là off day !
Chả hiểu cái em này làm việc kiểu gì mà cũng có off day. Kevin cũng không nài nỉ nữa, chàng ôm hôn Vanida và mở cửa tiễn nàng ra về. Nhìn dáng em nhỏ nhắn bước nhanh dọc cái hành lang dài và hẹp vắng tanh, Kevin khẽ thở dài.
Thấy còn sớm, chàng ngả người xuống giường chợp mắt. Nằm chưa nóng chỗ đột nhiên có tiếng điện thoại gay gắt réo vang . Kevin chửi thầm mẹ kiếp có chuyện gì đây. Chàng nhấc máy.
- A lô !
Đầu dây bên kia có tiếng đàn ông :
- Lady goes out. Are you OK ?
À thì ra tụi reception gọi xem mình còn sống không.
- Oh ! Yes , I'm OK !
- Thankyou sir !
Mẹ, cái tụi này kỹ lưỡng ghê, mình OK thì em mới ra khỏi hotel được. Đúng là chơi đĩ có bảo kê.
Sáng sớm thức dậy, Kevin đi xuống hồ bơi. Làn nước trong xanh mát rượi xua tan mọi mệt mỏi sau một đêm trác táng. Bơi vài vòng tái tạo nguồn sinh lực để đêm nay còn chiến đấu. Sau một ngày ra đảo chơi dù lượn, lả lướt Jetski, Kevin và thằng Út quay về khách sạn và hai chàng tẩm bổ bằng hai miếng T-bone thật chất lượng. Hôm qua thằng Út cũng chiến một trận tơi bời hoa lá với em Ratana xinh xắn có khuôn mặt chinese của nó. Buổi chiều nghỉ ngơi và đến tối hai thằng lại đi trên con đường mà giờ đã khá quen thuộc đến quán Thiên Đàng.
Ôi trời ơi ! Kevin không tin ở mắt mình nữa. Quán đóng cửa im ỉm, không một bóng người. Và kinh khủng hơn là tất cả các quán bar ở Pattaya đều đóng cửa. Cả hai buồn bã đi trở ngược về khách sạn. Phải mà có hoa đào nở thì hai chàng chắc đã ngâm câu :
Nhân diện bất tri hà xứ khứ
Đào hoa y cựu tiếu đông phong
Mặt người giờ ở nơi nao
Hoa đào vẫn đó cười chào gió đông
Giờ này em ở đâu ? Vanida ơi !
Anh nhớ em.
HẾT
Tái bút : sau khi về khách sạn, hỏi lý do tại sao các quán bar đóng cửa thì hai chàng được nhân viên du lịch cho biết là HÔM NAY LÀ NGÀY RẰM , quán bar NGHỈ.
Thì ra off day mà Vanida nói nghĩa là ngày rằm, nàng nghỉ không làm việc.
Mô Phật ! Đĩ mà cũng nghỉ ngày rằm nữa ta ơi.
Trong Đĩ có Phật chăng ?
andropause wrote on Aug 23, '11
|
andropause wrote on Aug 23, '11
|
andropause wrote on Aug 23, '11
|
andropause wrote on Aug 23, '11
|
andropause wrote on Aug 23, '11
huynhtran said
![]() Phật tánh ở trong chúng sanh muôn loài mà em. ![]()
Mà em cũng đọc sách của thầy Thiên Hạnh nói là mình cũng phải có trách nhiệm với những người cơ nhỡ chị ạ ! Em cũng chưa hiểu lắm.
|
andropause wrote on Aug 23, '11
|
andropause wrote on Feb 20
lotus57 said
![]() ![]()
Bài thơ trên đơn giản mà ý tứ tình cảm sâu sa thật hay. Còn Kim Dung thì cũng khỏi chê luôn ! Bộ nào cũng hay hết !
|
nguoiphobien09 wrote on Aug 23, '11
Ăn chay niệm phật thì phải ngủ chay thôi . Heeee
|
andropause wrote on Aug 23, '11
Hổng chắc à nha ! Bây giờ thật giả khó lường lắm chị Bống ơi !
|
lamlam11782 wrote on Aug 24, '11
Hổng chắc thiệt anh ha
|
No comments:
Post a Comment