Friday 24 August 2012

NGÀY CUỐI NĂM VÀ NHỮNG GÌ BẠN NÊN BIẾT VỀ MỘ NHÀ THƯƠNG CÔNG


INBOXMARKETPLACEMEDIA LOCKERMY SITE
SEARCH
Tôi thong thả lần giở từng tờ lịch của năm và đến tờ cuối cùng thì tôi nhẹ nhàng gỡ nó xuống. Một năm đã trôi qua. Những ô đánh dấu xanh đỏ , những dòng chữ nguệch ngoạc ghi  những công việc cần nhớ, giờ đây tất cả đã trôi vào quá khứ và quả tình những gì quan trọng nhất ngày ấy cũng rơi rớt theo dòng thời gian.

Sáng nay dậy sớm lọ mọ làm một ổ bánh mì mang đi ăn sáng. Nhét ít jambon, fromage, dưa leo, hành tây , cà chua vào là xong. Chạy đến quán cafe Như Hương ngay bên hông bệnh viện, kêu một ly cafe đá, ăn bánh mì và đọc báo. Cái quán này buổi sáng là nơi tụ họp của các bác sĩ  trước khi làm việc. Chúng tôi ăn sáng, uống cafe và tán đủ thứ chuyện trên đời. Nó là một loại cafe Lâm ở Hà Nội nhưng dành cho các bác sĩ thay vì họa sĩ. Cũng có ghi sổ, ăn chịu ! Lâu mà không ghé cũng nhơ nhớ. Có những người đàn anh, người bạn đồng nghiệp từng ngồi đây nhưng giờ không còn trên cõi đời này nữa.

Công việc hàng ngày buổi sáng của tôi là thăm bệnh, giảng bài cho sinh viên, ký toa xuất viện. Sáng nay các bệnh nhân ổn định sẽ được về đón năm mới cùng người thân. Một bà cụ bị suy tim nay đã khỏe, tôi dặn bà muốn sống lâu thì phải uống thuốc đều. Một bà vẻ mặt lúc nào cũng buồn bã, vào viện vì mệt và nặng ngực, hôm nay xuất viện với chẩn đoán trầm cảm. Hỏi ra thì nhà bà có một thằng nghịch tử. Vậy là rõ, chả có toa thuốc nào có thể xoa dịu cõi lòng tan nát của một người mẹ. Hai trường hợp tăng huyết áp cũng sẽ ra về chiều nay. Tôi vui vẻ vì tất cả đều hoàn hảo. Tôi chia tay các bệnh nhân và thấy trong mắt họ ánh lên niềm vui đoàn tụ gia đình. Rồi các toa thuốc cuối cùng đã ký xong. Những toa thuốc thật "đẹp" : hiệu quả, tốt , rẻ. Ngày làm việc đã xong. Ngồi ở bàn làm việc tự nhiên tôi muốn ghi lại những hình ảnh của cái ngày cuối cùng của năm 2010 này. Những hình ảnh thực sự, tự nhiên, không màu mè dàn dựng
CCU : đỉnh cao của tuyệt vọng và hy vọng
CCU là phòng cấp cứu về tim mạch, những bệnh nhân bị bệnh tim trầm trọng nhất sẽ nằm ở đây. Sáng nay rất 'đắt khách'. Overload, luôn luôn overload - quá tải.
Nơi đây người ra dễ dàng đầu hàng số phận để trở về với cát bụi. Có những trường hợp bệnh nhân chỉ ghé qua có 30 phút và đến phút thứ 31 thì lại đi trở ra trong tiếng than khóc của thân nhân.

Nhưng những thầy thuốc chúng tôi lúc nào cũng phải cố 'chèo chống' đưa tính mạng người bệnh thoát khỏi hiểm nguy.


Những phương tiện máy móc, thuốc men được huy động tối đa.

  "Sôi sùng sục" đó là từ mà tôi dùng để diễn tả tình trạng của CCU vào 9 giờ 34 phút 40 giây ngày 31/12.2010.
Bước ra ngoài hành lang, nơi những bệnh nhân ổn định hơn nằm. Một người đàn ông trung niên đang đọc báo. Đề tài cũng khá thú vị : mãn dục nam. Đó cũng chính là tên blog của tôi trước đây : Andropause. Một trùng hợp thú vị phải không ?
Hành lang trước mặt khoa tấp nập người lui tới. Muốn tìm được lối đi cũng khó chứ chả phải chơi. Lắm lúc tôi phải la lên : " Tránh đường cho đi một chút bà con ơi ! ". Gống như ở chốn chợ đông người ta la : " Nước sôi ! Nước sôi !". 
Bệnh viện luôn đông nghẹt người trừ mấy ngày Tết ! Một trong những nguyên nhân của nạn 'nhân mãn' là vì một người bệnh có tới  3,4 người nuôi !

Chúng tôi bận đến nỗi Noel qua rồi mà chả ai buồn dẹp cây thông đi. Nhìn nó lấp lánh giữa cảnh tất bật thật là lạc lõng.

Dưới đây là hình ảnh những bệnh nhân ở nơi khác được chuyển đến để làm siêu âm tim.

Tất bật, ùn ùn, tắc nghẽn, chật chội ... Đó là môi trường làm việc của chúng tôi

Bác sĩ siêu âm phải 'trèo' lên ngồi trên băng ca luôn cho tiện.

Hình ảnh phòng siêu âm tim và chung quanh là các BS khác đang đánh toa xuất viện trên máy vi tính. Chúng tôi vừa là thầy thuốc, vừa là thư ký đánh máy. Thật kinh khủng khi máy tính bị treo hay máy in bị hư, khi đó tất cả là một sự hỗn độn, bực bội vì không ra được cái toa thì không xong việc. Tôi chỉ cần 5 phút để khám và cho thuốc một bệnh nhân, nhưng có thể mất 1-2 giờ chì vì một cái toa thuốc. Ngoài ra khi có băng ca đẩy vào làm siêu âm thì người bên trong làm xong việc cũng không đi ra được, còn người bên ngoài tính vô trong để làm thì cũng bị kẹt cứng không vào được. Có khi tôi đứng ngoài cửa gào lên :" Thảo ơi Thảo ! Đánh toa xong chưa đưa cho thầy ký !!!". Thảo là cô BS trẻ đi học phụ tá cho tôi. Bên ngoài các bệnh nhân và thân nhân nhân mặt dài ra vì chờ đợi.

Đó là 10 giờ 22 phút ngày 31/12/2010. Tôi lại quay vào CCU. Hai BS trẻ đang làm thủ thuật. Họ chỉ mất 30 giây để đặt một ống thông vào tĩnh mạch trung tâm của người bệnh nhưng họ sẽ tốn nhiều giờ vì những công việc hành chánh.

Nơi góc phòng có một bàn làm việc : trung tâm chỉ huy. Nơi 'chất xám' được nung nóng để cho ra những mệnh lệnh nếu đúng sẽ là cứu người, nếu sai sẽ là giết người.

Đến đây thì có chuyện không vui. Một cô điều dưỡng báo cho tôi là có BS khoa ngoại lồng ngực vừa lên xem 1 trường hợp u trung thất mà tôi mời hội chẩn. Tôi  vội vã giở hồ sơ ra xem : "Tình trạng bệnh vượt quá khả năng phẫu thuật". Như vậy người con gái tuổi mới tròm trèm 30 ấy sẽ ra về mà không có một phương thuốc hữu hiệu. Tôi giải thích mọi chuyện với người chồng trẻ. Họ sẽ mãi mãi lìa nhau trong một ngày không xa. Lòng tôi trĩu  nặng khi phải nói : 
- " Tôi rất tiếc ...". 
Tuy nhiên cũng có người rất bình tĩnh đọc báo nơi dầu sôi lửa bỏng. Thói vô cảm ư ? Thưa không phải, bệnh nhân này đã nằm nơi đây gầy hai tháng và người thân của bà ấy đã được 'trui rèn' để quen với mọi diễn tiến xung quanh. Ngày nào mà chả có cảnh BS chạy hồng hộc từ phòng BS đến CCU để cấp cứu bệnh nhân ngưng tim !

Nỗi kinh hoàng của thân nhân là khi người bệnh cần thở máy nhưng bệnh viện lại hết máy thở !  "Bóp bóng" - nghĩa là ngồi bóp liên tục không ngưng nghỉ 24/24 ! Khủng khiếp. Nỗi đau vì thân nhân bị bệnh nặng chồng chất sự nhọc nhằn về thể xác của người ngồi bóp bóng. Tuyệt vọng !


" Cha ơi ! Ráng sống nha cha ! ".


Ráng lên ! Sắp xong rồi bác ơi !
Đường truyền và bóp bóng : nỗ lực cuối cùng để giành giật sự sống.

Bác sĩ trưởng CCU đang giảng bài cho các BS trẻ . Kinh nghiệm được chuyển giao như thế từ thế hệ này sang thế hệ khác.

Tôi yêu những ánh mắt và nụ cười này biết bao.

Đã gần cuối buổi làm việc, trên bàn vương vãi giấy tờ, hồ sơ bệnh án.
 
 Đồng hồ chỉ 11 giờ rồi . 
" Cha ơi ráng chờ chút đi ". 
"Sắp đến lượt cha làm siêu âm rồi ". (ông cụ đã85 tuổi )
.
Giờ cơm tới rồi ! Giờ cơm tới rồi ! Mời anh "chen" , mời chị 'chen' !!! Xe cơm đến phát cơm cho bệnh nhân. Thân nhân chen nhau đứng lãnh.

Các nhân viên chúng tôi cũng lấy phần cơm của mình do nhà ăn mang lên tận nơi.

Trong phòng trực, BS trực chiều đang nằm nghỉ. Mong cho giấc ngủ của em được an lành.

Cũng như bệnh nhân, chúng tôi cũng nằm hai người một giường. Nằm kiểu này khéo tôi thành 'gay' lúc nào không biết !

Nơi chúng tôi ăn cơm cũng chính là cái bàn mà hồi nãy tôi viết hồ sơ.


Em tôi giấc ngủ không yên rồi ! Chính người BS trẻ vừa nằm nghỉ trong phòng hồi nãy, giờ đây đã đứng xem hồ sơ một ca bệnh trở. Mái tóc còn chưa kịp chải !
 
Rời khỏi khoa , tôi bước ngang giảng đường. Đã hơn 11 giờ rồi, các em sinh viên đang nghe giảng bài.

Không đủ chỗ, các em ngồi cả dưới đất để học. Tôi yêu sao những khuôn mặt trẻ trung, đầy sức sống của các em .

Ráng học giỏi mai mốt chữa bệnh cho thầy nha !Dạo này tôi cũng 'rệu rã'  lắm rồi !
Tôi thong thả leo lên mở máy chiếc Camry mới mua.

Đùa chút chơi ! Tôi đi xe 2 bánh Honda Wave. Đây là bãi xe của VIP. Hehehehhe !!! Xe tôi để tuốt luốt ngoài đường trước cửa quán cafe Như Hương !
54 CommentsChronological   Reverse   Threaded
anhoiemkhocne wrote on Dec 31, '10
Mệt mà hạnh phúc chút chút ha anh. :)
andropause wrote on Dec 31, '10
Mệt mà hạnh phúc chút chút ha anh. :) 
Em Ali nói chí phải !
anhoang365 wrote on Dec 31, '10
Bài này anh viết hay, lại thêm cả hình ảnh minh họa nữa, thật đầy đủ. Cám ơn anh rất nhiều về một bài học thật đáng quý. Chúc anh và gia đình sang năm mới nhiều sức khoẻ và như ý

Bonne Anne 2011
andropause wrote on Dec 31, '10
anhoang365 said
Bài này anh viết hay, lại thêm cả hình ảnh minh họa nữa, thật đầy đủ. Cám ơn anh rất nhiều về một bài học thật đáng quý. Chúc anh và gia đình sang năm mới nhiều sức khoẻ và như ý 
Thanks anhhoang nha ! Cũng người trong nghề nên dễ hiểu nhau há !
violet2104 wrote on Dec 31, '10
Công việc nơi anh làm bận rộn và căng thẳng quá. Chúc anh năm mới mạnh khỏe:)
andropause wrote on Dec 31, '10
violet2104 said
Công việc nơi anh làm bận rộn và căng thẳng quá. Chúc anh năm mới mạnh khỏe:) 
Cám ơn cô bạn nhỏ ! Sang năm nhiều niềm vui há !
linalol wrote on Dec 31, '10
Công việc của bạn cũng là công việc của con trai tôi. Rất thấu hiểu và áy náy thương con, vì mẹ đã gơi ý con đi học Y Khoa.
andropause wrote on Dec 31, '10
linalol said
Công việc của bạn cũng là công việc của con trai tôi. Rất thấu hiểu và áy náy thương con, vì mẹ đã gơi ý con đi học Y Khoa. 
Chị linalol cho em gủi lời chúc sức khỏe đến cháu !
susumisa wrote on Dec 31, '10
công việc vất vả quá anh nhỉ?

chúc anh năm mới thật nhiều sức khỏe để tiếp tục chiến đấu vì bệnh nhân của mình.
HAPPY NEW YEAR.
andropause wrote on Dec 31, '10
susumisa said
công việc vất vả quá anh nhỉ?

chúc anh năm mới thật nhiều sức khỏe để tiếp tục chiến đấu vì bệnh nhân của mình.
HAPPY NEW YEAR.
 
Cám ơn susumina (tên dễ thương quá ). Ừ phải tiếp tục chiến đấu chứ !
seamiss91 wrote on Dec 31, '10
Thật là công việc căng thẳng, không có giờ phút thảnh thơi , anh nhỉ.
Những hình minh họa trắng đen rất phù hợp và đầy đủ minh chứng ...
Mong anh luôn vui khỏe , truyền đạt lại thế hệ trẻ kế tục sự nghiệp cứu người.
Chúc anh và gia đình hưởng Tết Dương Lịch an lành, hạnh phúc.
andropause wrote on Dec 31, '10
seamiss91 said
Thật là công việc căng thẳng, không có giờ phút thảnh thơi , anh nhỉ.
Những hình minh họa trắng đen rất phù hợp và đầy đủ minh chứng ...
Mong anh luôn vui khỏe , truyền đạt lại thế hệ trẻ kế tục sự nghiệp cứu người.
Chúc anh và gia đình hưởng Tết Dương Lịch an lành, hạnh phúc.
 
Tự nhiên anh nổi hứng chụp loạn cả lên. Biết chụp bằng máy gì không ? Điện thoại Samsung Corby đó. Hoan hô đi - gi -tồ !
santanu2002 wrote on Dec 31, '10
Hihi thầy ơi, cái box đó là em "chuyển giao" sáng nay ah...Hic hic thức nguyên đêm trắng luôn ah... Ca nghẹt đàm kéo đến sáng còn bị la là seo ko buông luôn ah...hic hic. bài của thầy sinh động quá..phản ánh 120% thực tế lun. Mới vô đặt PM tạm 1 ca về đọc bài thầy thấy vui vui ....Chúc mừng sang năm mới sẽ có thay đổi hen thầy...Hy vọng
andropause wrote on Dec 31, '10
Hihi thầy ơi, cái box đó là em "chuyển giao" sáng nay ah...Hic hic thức nguyên đêm trắng luôn ah... Ca nghẹt đàm kéo đến sáng còn bị la là seo ko buông luôn ah...hic hic. bài của thầy sinh động quá..phản ánh 120% thực tế lun. Mới vô đặt PM tạm 1 ca về đọc bài thầy thấy vui vui ....Chúc mừng sang năm mới sẽ có thay đổi hen thầy...Hy vọng
Ui ! Chào 'đồng nghiệp' trẻ . Thức trắng đêm luôn hả ? Vậy mới mau giỏi !!!
andropause wrote on Dec 31, '10
Rồi còn buổi chiều, buổi tối, công việc cứ mãi dồn đến và chúng tôi cứ phải đối phó. Rồi phút giao thừa sẽ đến. Biết mấy ai nhớ đến những người áo trắng đang thức đêm nay...
andropause wrote on Dec 31, '10
" Bước ngoặt lớn nhất trong nghề nghiệp của tôi là...bỏ nghề. Hay nói chính xác hơn là bỏ biên chế nhà nước của một bệnh viện lớn, làm giám đốc y khoa cho một tập đoàn đa quốc gia trong năm năm. Trong những năm đó tôi học hỏi được rất nhiều điều: từ kiến thức y khoa, khả năng quản lý công việc, kỹ năng nói trước công chúng, làm việc nhóm...
Tôi đã có nhiều điều mới mẻ mà với vị trí của một công chức y tế nhà nước tôi sẽ không bao giờ có được." 
Đó là tâm sự BS Lê Đình Phương trên báo Tuổi Trẻ mà tôi vừa đọc sáng hôm nay.
Theo ý BS Phương có lẽ tôi sẽ phải xin nghỉ việc vì vị trí của tôi chả bao giờ có được những điều hay ho mà BS Phương đã có !
Vậy tôi có nên xin nghỉ BV công để đi làm cho công ty đa quốc gia hay không ?
nguoiphobien09 wrote on Dec 31, '10
Bài viết quá hay . Tôi luôn ngưỡng mộ các bác sỹ vì tôi không dám học nghành y . Hồi nhỏ tôi được cho chon giữa Nông nghiệp trồng trọt và y nhưng tôi chọn Nông nghiệp . Điều đơn giản là tôi sợ đau và lại càng sợ hơn là lam ai đau . Hiiii.
Đọc bài này mới thấy hết nỗi cực nhọc của các bac sỹ . 
andropause wrote on Dec 31, '10
Bài viết quá hay . Tôi luôn ngưỡng mộ các bác sỹ vì tôi không dám học nghành y . Hồi nhỏ tôi được cho chon giữa Nông nghiệp trồng trọt và y nhưng tôi chọn Nông nghiệp . Điều đơn giản là tôi sợ đau và lại càng sợ hơn là lam ai đau . Hiiii.
Đọc bài này mới thấy hết nỗi cực nhọc của các bac sỹ . 
Cám ơn chị đã đồng cảm .
nguoiphobien09 wrote on Dec 31, '10
Nếu anh cảm thấy anh làm ở tập đoàn đa quốc gia thoải mái và phát huy năng lực của mình tốt hơn thì nên qua đó làm . Ở đâu mà mình có năng lực và đạo đức thì vẫn có ích cho đời
1539nguyen wrote on Dec 31, '10
Bài của bạn giúp M hình dung đựơc nỗi cực nhọc của bác sĩ .
andropause wrote on Dec 31, '10
1539nguyen said
Bài của bạn giúp M hình dung đựơc nỗi cực nhọc của bác sĩ 
Vây mà nhiều khi đọc các bài báo viết về ngành y Andro cứ tưởng mình là ác quỷ !
1539nguyen wrote on Jan 1, '11
andropause said
Vây mà nhiều khi đọc các bài báo viết về ngành y Andro cứ tưởng mình là ác quỷ ! 
Mình cũng có một bài viết về bác sĩ .
Túm lại nghề nào theo mình cũng thế . Đâu phải báo về giáo dục xấu là tất cả đều xấu ...
Y ... Cũng vậy mà .
andropause wrote on Jan 2, '11
1539nguyen said
Mình cũng có một bài viết về bác sĩ .
Túm lại nghề nào theo mình cũng thế . Đâu phải báo về giáo dục xấu là tất cả đều xấu ...
Y ... Cũng vậy mà .
Cám ơn bạn đã chia sẻ. Viết chuyện gì về BS vậy, gủi cho Andro coi với !
Comment deleted at the request of the author.
dewdrops12 wrote on Jan 1, '11, edited on Jan 1, '11
nhìn hình Andro chụp thấy tội cho dân mình ...mong sao năm mới đỡ cực nhọc ..wishful thinking?

bên này CCU là một thế giới yên lặng ..(nhà thương tư) ..chắc vì case nào hấp hối nhà thương công đã lãnh hết ..

mỗi BN được nằm 1 giường ..trong phòng single hoặc double..BS bên này mặc đồ tây..còn nếu vừa mổ xong thì vẫn còn mặc y bộ đồ theatre..

toa thì BS không cần viết vì drug chart có 2 lớp ..DS chỉ cần gỡ lớp thứ hai là có toa..còn toa mắc tiền thì DS đưa thuốc ..BS nợ toa...khi nào rảnh thì BS gửi toa cho DS..

BS= do no harm ..cứu người thì đâu phải là ác quỷ ..
andropause wrote on Jan 1, '11
dewdrops12 said
BS= do no harm ..cứu người thì đâu phải là ác quỷ .. 
Ừ thì bao chí thích đưa tin giật gân câu khách nên hay việt này nọ làm mình buồn. Họ hay than phiền về chuyện bn phải đưa 'phong bì' mới được chữa trị.
Andro nói thật nha : từ đầu năm đến giờ chờ hoài mà có thấy ai đưa đâu !!!
Andro hay kể chuyện này cho bạn bè nghe, tụi nó cười quá xá.
andropause wrote on Jan 1, '11
dewdrops12 said
bên này CCU là một thế giới yên lặng ..(nhà thương tư) ..chắc vì case nào hấp hối nhà thương công đã lãnh hết ..

mỗi BN được nằm 1 giường ..trong phòng single hoặc double..BS bên này mặc đồ tây..còn nếu vừa mổ xong thì vẫn còn mặc y bộ đồ theatre..

toa thì BS không cần viết vì drug chart có 2 lớp ..DS chỉ cần gỡ lớp thứ hai là có toa..còn toa mắc tiền thì DS đưa thuốc ..BS nợ toa...khi nào rảnh thì BS gửi toa cho DS..
Khác nhau dễ sợ há !
Bên đó chắc không có chuyện 'vòi vĩnh' , đưa 'phong bì' phải không ?
anhoang365 wrote on Jan 1, '11
"...Andro cứ tưởng mình là ác quỷ !..."

Hehehhehehe!....đôi khi em lại thấy là "người thợ mộc trong chiếc áo choàng trắng!". Hôm nọ em phụ trong theatre có trường hợp "left total knee replacement", công việc kéo dài trong 3 tiếng. 3 tiếng đó em ngửi thấy mùi da thịt bị đốt khét, tiếng máy khoan, búa đục đẽo và mài khớp xương .......! Thật khủng khiếp. May mà bịnh nhân "ngủ" không biết gì hết, em thì "lì" nên rán trụ lại cho xong việc, không dám hó hé....gặp người yếu bóng vía chắc ngã lăn ra xỉu hết!

Bữa chiều đó em có 2 cases như vậy liên tiếp, về nhà em bịnh luôn! Hehehhehehehhe
andropause wrote on Jan 1, '11
anhoang365 said
Hehehhehehe!....đôi khi em lại thấy là "người thợ mộc trong chiếc áo choàng trắng!". Hôm nọ em phụ trong theatre có trường hợp "left total knee replacement", công việc kéo dài trong 3 tiếng. 3 tiếng đó em ngửi thấy mùi da thịt bị đốt khét, tiếng máy khoan, búa đục đẽo và mài khớp xương .......! Thật khủng khiếp. May mà bịnh nhân "ngủ" không biết gì hết, em thì "lì" nên rán trụ lại cho xong việc, không dám hó hé....gặp người yếu bóng vía chắc ngã lăn ra xỉu hết!

Bữa chiều đó em có 2 cases như vậy liên tiếp, về nhà em bịnh luôn! Hehehhehehehhe
Vậy là anhoang cũng thuôc loại 'chì' đó nha. Chính vì quá sợ máu me, cắt đốt nên Andro chọn internal medicine đó. Bởi vậy gặp bn heart failure chữa hoài đâu có khỏi !!! Mấy cha surgeon đục đẽo một hồi bn khỏe re.
andropause wrote on Jan 1, '11
Còn nhớ hôm đầu tiên thực tập cơ thể học trên xác chết (năm thứ hai) , trưa hom đó nhìn miếng thịt bò xam xám mình mắc ói quá không ăn cơm được.
Còn bữa vô coi mổ xác ở BV nguyễn Tri Phương, khi BS lấy cưa máy ra cưa cái sọ , mình chóng mặt và buồn nôn suýt té xỉu !!!
andropause wrote on Jan 1, '11
@anhhoang, @ dew : Andro có bộ hình 'xác chết' trong phòng anatomy hay lắm, muốn coi không ?
anhoang365 wrote on Jan 1, '11
andropause said
@anhhoang, @ dew : Andro có bộ hình 'xác chết' trong phòng anatomy hay lắm, muốn coi không ? 
Em muốn coi. Hehhehehe. Anh post lên để " for individual" ...rồi ai muốn xem thì cho xem hehhehhehehhe. Cám ơn anh.
andropause wrote on Jan 1, '11
anhoang365 said
Em muốn coi. Hehhehehe. Anh post lên để " for individual" ...rồi ai muốn xem thì cho xem hehhehhehehhe. Cám ơn anh. 
Những hình này chụp nhân Lễ Tri Ân, tổ chức để cám ơn những người hiến xác cho SV thực tập. Hôm đó có mời cả thân nhân vô dự và họ có dịp "gặp lại" người nhà đã khuất của mình. Để qua mùng 1 rồi post lên !
andropause wrote on Jan 1, '11
Xem lại entry này thấy thằng cha nào tích hợp camera vô điện thoại 'siêu' thật. Bữa nào kiếm một cái phone mới loại chuyên chụp hình mới được. Lúc này các bệnh viện đều cấm chụp hình rồi !!! Muốn chụp phải xin ban giám đốc !!! Merde ! Đúng là tụi 'có tật giật mình'. Vậy mà chúng nó cứ làm như liêm khiết lắm.
andropause wrote on Jan 1, '11, edited on Jan 1, '11
Có nên gủi entry này cho ông Giám Đốc BV xem không ? Thực ra mấy ổng cũng biết hết rồi nhưng KHÔNG làm gì để cải thiện tình hình. Ăn thua cái TÂM thôi. Không có tâm cũng lại chẳng có tầm thì như vậy thôi. Chết cha ! Đầu năm sao chả HỈ XẢ tí nào cả, phải không anhhoang ?
anhoang365 wrote on Jan 1, '11, edited on Jan 1, '11
"Vậy là anhoang cũng thuôc loại 'chì' đó nha. Chính vì quá sợ máu me, cắt đốt nên Andro chọn internal medicine đó"

"Chì" thì không phải nhưng em bị đẩy vô....huấn luyện! Mỗi ngày tụi em được sắp xếp làm ở nhưng khu khác nhau để học hỏi và có kinh nghiệm: nam, phụ, lão, ấu .... gì cũng phải học hết. Lính mới nên hăng hái xông vào những nơi chẳng ai ham. Có bữa em xin vô phòng làm về Plastic Surgery, ....đã được cảnh cáo trước nhưng quá tò mò nên em ....cứ đòi vô. Hehehhehehhehe bữa đó đứng rã chân từ 8 giờ sáng đến 3 giờ chiều không ăn uống gì cả, mà căng thẳng vô cùng! Khâm phục mấy ông bà bác sĩ thật, quá giỏi tĩ mĩ ...cắt xén và nối từng mạch máu.

( Procedure: WLE of sarcoma right posterior thigh and free lat dorsi flap)

Bữa đó có 2 nhóm bác sĩ giải phẫu, tổng cộng chừng 15 nhân viên ....bận rộn vô cùng.

Vài hàng chia sẻ với anh nhân ngày đầu năm. Chúc anh vui khoẻ. Smiling.
anhoang365 wrote on Jan 1, '11, edited on Jan 1, '11
"...Lúc này các bệnh viện đều cấm chụp hình rồi..."

Bên em là "cấm tiệt" nên chả có tấm nào làm quà cả! Lạng quạng người ta "sue" mình thì tàn đời! Hehehhehehehe.

"Có nên gủi entry này cho ông Giám Đốc BV xem không ?"

Thật ra entry này không có gì là "phản động" cả, nhiều khi họ biết nhưng có khi không ngờ đến mức này! Anh cứ gửi cho ông Giám Đốc xem biết đâu lại có những nguyên tắc mới được đưa ra để giảm bớt những khó khăn không cần thiết!

"Hỉ, Xả"..... hehehehehhe em nghĩ anh có thừa.

Chúc anh vui.
andropause wrote on Jan 2, '11
anhoang365 said
Thật ra entry này không có gì là "phản động" cả, nhiều khi họ biết nhưng có khi không ngờ đến mức này! Anh cứ gửi cho ông Giám Đốc xem biết đâu lại có những nguyên tắc mới được đưa ra để giảm bớt những khó khăn không cần thiết!
Ừa ông director còn học sau anh mấy lớp, để anh xin địa chỉ mail gủi cho ổng coi. Co 1hai khả năng :
1- Cho lên làm cố vấn cho Ban Giám đốc.
2- Không thích làm đây hả , mời đi chỗ khác.
Mà đi chỗ khác lắm khi lại tốt hơn . Qui sait ? Qui sait ???
anhoang365 wrote on Jan 1, '11
Tặng anh bài này nhân ngày đầu năm

I see trees of green, red roses too
I see them bloom for me and you
And I think to myself what a wonderful world.

I see skies of blue and clouds of white
The bright blessed day,and the dark sacred night
And I think to myself what a wonderful world.

The colors of the rainbow so pretty in the sky
Are also on the faces of people going by
I see friends shaking hands saying how do you do
They're really saying I love you.

I hear babies cry, I watch them grow
They'll learn much more than I'll never know
And I think to myself what a wonderful world
Yes I think to myself what a wonderful world.
andropause wrote on Jan 2, '11, edited on Jan 2, '11
anhoang365 said
I see trees of green, red roses too
I see them bloom for me and you
And I think to myself what a wonderful world.

I see skies of blue and clouds of white
The bright blessed day,and the dark sacred night
And I think to myself what a wonderful world.

The colors of the rainbow so pretty in the sky
Are also on the faces of people going by
I see friends shaking hands saying how do you do
They're really saying I love you.

I hear babies cry, I watch them grow
They'll learn much more than I'll never know
And I think to myself what a wonderful world
Yes I think to myself what a wonderful world. 
Ui sao trùng với ý tưởng của anh mấy ngày nay vậy, Anh vừa note trong cell phone một câu :
" C'est fou. Mais la vie est belle".
Thật điên quá đi . Nhưng mà đời vẫn đẹp.

Đó chính là what a wonderful life !

Bài thơ rất dễ thương. Cám ơn anhhoang
thithao wrote on Jan 1, '11
Đọc bài này của anh, em vừa nể phục mà vừa sợ hãi anh ạ. Dù em cũng đã từng bị lôi cuốn vào vòng xoáy chóng mặt của ER, ICU, nhưng chưa bao giờ em chứng kiến cảnh làm việc như anh miêu tả.
andropause wrote on Jan 2, '11
thithao said
Đọc bài này của anh, em vừa nể phục mà vừa sợ hãi anh ạ. Dù em cũng đã từng bị lôi cuốn vào vòng xoáy chóng mặt của ER, ICU, nhưng chưa bao giờ em chứng kiến cảnh làm việc như anh miêu tả. 
Quen rồi Thảo ơi !
Vậy bữa nào phải off kể chuyện bên ấy cho anh nghe mới được.
anhoang365 wrote on Jan 1, '11
"...Bên đó chắc không có chuyện 'vòi vĩnh' , đưa 'phong bì' phải không ?"

Không có ạ! Em chưa bao giờ nghe! Nhưng thỉnh thoảng có bịnh nhân muốn tỏ lòng cám ơn và quý mến...thì họ tặng cho chai rượu vang hay hôp chocolate hay bó hoa thôi. Thường những quà tặng này ít ai mang về nhà lắm. Hoa thì họ chưng ở nơi làm việc; chocolate thì mở ra mời nhân viên mỗi người được một cục là hết sạch....! Hehehhehhehe
anhoang365 wrote on Jan 2, '11
Chúc anh vui, khoẻ.
andropause wrote on Jan 2, '11
anhoang365 said
Chúc anh vui, khoẻ. 
Thanks . Nhạc đệm hay. giọng ai khàn khàn vậy ta. Nghe quen quen ???
anhoang365 wrote on Jan 3, '11
Louis Armstrong. Smiling
tiengthu85 wrote on Jan 3, '11
Hiểu thêm về công việc cuả một bác sỉ. Cảm ơn anh.
bienangio123 wrote on Jan 3, '11
Em đọc xong entry mới thở í. Hì, tại chăm chú đọc quá đến khi xong thì thở í ạ. Anh Andro! Anh nghỉ giải lao và chụp ảnh cho bài viết này à?
andropause wrote on Jan 3, '11
Em đọc xong entry mới thở í. Hì, tại chăm chú đọc quá đến khi xong thì thở í ạ. Anh Andro! Anh nghỉ giải lao và chụp ảnh cho bài viết này à?
Đúng rồi . Hôm 31/12 thật là một ngày đặc biệt - vừa là cuối tuần, vừa là cuối năm- anh xong việc sớm tự nhiên thấy có nhu cầu cần ghi nhận - một thứ nhật ký bằng hình.
lamlam11782 wrote on Jan 3, '11
ở đây hổng có biểu tượng tặng hoa anh nhỉ. Nghề bác sỹ luôn là nghề cao quý và đáng trân trọng nhất trong mọi nghề
andropause wrote on Jan 3, '11
ở đây hổng có biểu tượng tặng hoa anh nhỉ. Nghề bác sỹ luôn là nghề cao quý và đáng trân trọng nhất trong mọi nghề
Hoa chỉ có khi lễ lạc , hay cần demo thôi.
Comment deleted at the request of the author.
lylyphan wrote on Feb 23, '11
không muốn so sánh mà cũng phải so sánh đó anh
mấy năm trước ox em mổ nội soi, bịnh nhẹ thôi, vào nằm bên viện trước hôm mổ 1 ngày, hôm sau mổ rồi nằm lại thêm 3 ngày, tất cả ăn uống tắm giặt có y tá lo hết, còn có thực đơn cho mình chọn món. Mỗi phòng 2 giường, có nhà tăm riêng biệt, có ti vi, điện thoại. Em chỉ vào chơi chứ không lo lắng gì.

thiệt tình là lại muốn hỏi câu : bao giờ mới được như người ta ?
muathuvangmos wrote on Mar 14
Một entry xúc động cả lời và hình ảnh. Những Lương Y trong bài này sáng ngời Tâm, Đức. MTV cũng tự hào vì trong gia đình có 2 người thân là BS.
Add a Comment
     

Viewing History

Viewed 636 times by 33 people, latest on Jun 27
Viewing History
View This Page as Another User

No comments:

Post a Comment